Thứ Bảy, 25 tháng 7, 2015

Tại sao chúng ta không thích các lớp dạy tiếng Anh

Tới các trung tâm Anh ngữ là cách phổ biến nhất khi mà mọi người muốn học tiếng Anh. Một điều cũng phổ biến đến mức kinh ngạc là hầu hết mọi người thậm chí không nghĩ về cách làm thế nào để học giỏi tiếng Anh. Quy trình này thì hết sức tự động: tôi muốn học tiếng Anh, vì thế tôi đăng ký vào một khóa học tiếng Anh. Tôi sẽ trả một ít tiền, ngồi trong lớp trong một ít giờ mỗi tuần, và tôi sẽ trở nên giỏi tiếng Anh.
Điều này thì rất đáng ngạc nhiên, bởi vì tham gia các lớp dạy tiếng Anh là một cách rất tồi để học tiếng Anh. Chúng ta đã dành một phần lớn của cuộc đời mình trong các lớp dạy tiếng Anh (ở trường trung học, đại học, và tại các trung tâm ngoại ngữ), và chúng ta biết rằng các lớp học này giống nhau như thế nào. Với tất cả kiến thức mà chúng ta nhận được tại các lớp và khóa học tiếng Anh đó, ta sẽ vô cùng ngạc nhiên nếu tình cờ gặp một ai đó nói tiếng Anh rất giỏi bằng cách tham gia vào các lớp học tiếng Anh.
Tham gia các lớp dạy tiếng Anh chỉ tốn thời gian và tiền bạc của bạn mà không thu được nhiều kết quả.
Nếu bạn tham dự các lớp dạy tiếng Anh, bạn sẽ phải dành nhiều thời gian mỗi tuần cho nó. Thường thì, bạn cũng phải chi ra rất nhiều tiền bạc. Và bạn sẽ nhận lại được điều gì cho số tiền và thời gian mà mình đã bỏ ra đó? Sau đây là danh sách những điều mà bạn có thể làm tại một lớp dạy tiếng Anh:
  • Nghe một thứ tiếng Anh rất dở. Cách phát âm, ngữ pháp, và từ vựng của những học viên khác (và đôi khi cả của giáo viên nữa) thì rất dở. Chắc chắn là bằng cách lắng nghe những người này sẽ không làm cho tiếng Anh của bạn trở nên tốt hơn.
  • Nói được dăm ba câu tiếng Anh. Thường có khoảng từ 10 đến 20 học viên trong mỗi lớp học, vì thế có rất ít thời gian cho bạn để nói tiếng Anh. Các lớp dạy tiếng Anh thông thường thì rất nghèo nàn trong việc luyện nói. (Các lớp đàm thoại thì khá hơn chút ít).
  • Đọc một cuốn giáo trình tẻ nhạt. Hầu hết tất cả các giáo viên dạy tiếng Anh đều sử dụng các cuốn giáo trình. Bạn có muốn biết lý do tại sao không? Bởi vì nó làm cho công việc của họ trở nên dễ dàng hơn. Họ không phải chuẩn bị bài giảng cho mỗi lớp học riêng lẻ. Họ chỉ việc dạy bài học tiếp theo ở trong cuốn sách đó. Các cuốn giáo trình làm cho việc dạy học dễ dàng hơn. Và chúng khiến cho việc học trở nên nhàm chán và kém hiệu quả. Bạn phải đọc những câu chuyện ngớ ngẩn về Michael Jackson hoặc về một người phụ nữ nào đó sống trong rừng rậm Phi Châu trong hai năm trời. Sau đó bạn phải trả lời những câu hỏi về họ và nói về họ với những học viên khác. Điều này thật là điên rồ! Bạn không hề quan tâm đến những hành động ngu ngốc đó. Nó khiến cho bạn nghĩ rằng học tiếng Anh thật là tẻ nhạt.
  • Lắng nghe một số quy tắc ngữ pháp, như là “thì hiện tại tiếp diễn diễn tả một sự việc đang diễn ra ở thời điểm hiện tại”. Việc học các quy tắc ngữ pháp là một điều ngu xuẩn nhất mà bạn có thể làm. Có hai lý do chính để nói như vậy: 1) Dù thế nào chúng ta cũng không thể nhớ tất cả hàng trăm quy tắc ngữ pháp như vậy, 2) Khi nói tiếng Anh, chúng ta không có thời gian để nghĩ: “Tôi nên sử dụng thì nào nhỉ? Xem nào… Tôi muốn trình bày ý tưởng của một hành động tiếp diễn đến thời điểm hiện tại, vì thế tôi nên sử dụng thì hiện tại hoàn thành.” Bạn muốn sử dụng tiếng Anh của mình một cách tự nhiên. Các quy tắc ngữ pháp có thể làm tăng điểm số của bạn trong các kỳ kiểm tra, nhưng chúng không làm tăng trình độ tiếng Anh của bạn.
  • Làm một số bài tập về ngữ pháp. Sau khi nói về các quy tắc ngữ pháp, các giáo viên thường đưa cho bạn một số bài tập, như là bài trắc nghiệm hoặc điền vào ô trống. Các bài tập về ngữ pháp có hai chức năng: 1) chúng giúp bạn ôn lại các quy tắc ngữ pháp, 2) chúng kiểm tra trình độ tiếng Anh của bạn. Chức năng đầu tiên thì vô ích bởi vì các quy tắc ngữ pháp thì không có ý nghĩa gì cả (bạn hãy xem lại phần trên). Chức năng thứ hai, kiểm tra, thì chỉ có ích khi bạn muốn so sánh kiến thức của mình với một người khác. Nhưng kiểm tra không dạy bạn bất kỳ chút tiếng Anh nào.
  • Nhận một số bài tập về nhà. Bài tập về nhà thì thường là các bài tập về ngữ pháp (xem lại phần trước) hoặc một bài luận. Chủ đề của bài luận đó thì sẽ thường là một cái gì đó mà bạn chẳng hề quan tâm. Ví dụ: Nêu quan điểm của bạn về câu tục ngữ “Một giọt máu đào hơn ao nước lã”, Việc trở nên nổi tiếng liệu có tốt hay không?. Thật vô nghĩa làm sao. Làm những thứ nhàm chán thì sẽ không giúp cho tiếng Anh của bạn một chút nào. Nó sẽ chỉ làm giảm động lực của bạn mà thôi.
Các lớp tiếng Anh sẽ không dạy bạn cách phát âm chuẩn (điều này thì đơn giản là cần thiết cho sự giao tiếp!). Hầu hết các giáo viên đều lờ nó đi, đôi khi bởi vì sự phát âm của chính họ cũng rất dở. Một số giáo viên sẽ sửa những lỗi của bạn khi bạn nói. Nhưng rất ít giáo viên sẽ nói với bạn làm thế nào để tránh phạm phải những lỗi tương tự trong tương lai. Rất ít giáo viên sẽ nói với bạn về giọng trong tiếng Anh và làm thế nào để sử dụng một cuốn từ điển để học cách phát âm các từ.

Hầu hết các giáo viên sẽ không khuyến khích bạn đọc trong tiếng Anh, cách mua một cuốn từ điển Anh-Anh tốt, lắng nghe những đoạn ghi âm chính giọng nói của bạn bằng ngôn ngữ tiếng Anh. Họ sẽ chỉ dạy trong cuốn giáo trình và làm bài tập ở trong đó. Nếu giáo viên của bạn khác với những mô tả phía trên thì bạn là người may mắn đấy.

Đây là tình trạng chung của hầu hết tất cả các lớp dạy tiếng Anh. Bạn hãy nghĩ về lớp học tiếng Anh của mình. Nếu chúng giống như vậy — tẻ nhạt và kém hiệu quả — thì bạn đơn giản là bạn đang lãng phí thời gian của chính mình. (Nhưng đừng lo lắng: bạn không đơn độc. Hàng triệu người khắp nơi trên thế giới này đã lãng phí thời gian của họ bởi việc tham gia các lớp dạy tiếng Anh, tuy nhiên họ lại không cải thiện được trình độ tiếng Anh của mình).

Bạn có thể thay thế những lớp học nhàm chán và thiếu hiệu quả bằng những thứ thú vị và chúng sẽ thực sự nâng cao khả năng tiếng Anh của bạn:
  • Thay vì phải nghe thứ tiếng Anh tồi trong các lớp học, thì hãy bật TV nhà bạn lên và xem kênh CNN International hoặc những kênh phát bằng ngôn ngữ tiếng Anh khác. Bạn sẽ nhận được rất nhiều câu hoàn hảo trong tiếng Anh chuẩn.
  • Thay vì phải ngồi hai giờ trong lớp để nói dăm ba câu tiếng Anh, hãy tham gia một lớp học hội thoại với một người bản xứ. Hoặc bắt đầu nói chuyện bằng tiếng Anh với người bạn giỏi nhất của mình.
  • Thay vì phải làm việc với một cuốn giáo trình tẻ nhạt, hãy đọc một cái gì đó thú vị. Có rất nhiều thứ thú vị bằng văn bản trong tiếng Anh! Hãy lướt qua các trang web bằng tiếng Anh. Đọc những cuốn sách hay bằng tiếng Anh. Đơn giản là tìm đọc một cái gì đó làm bạn cảm thấy hứng thú. Một cái gì đó mà bạn không thấy nhàm chán muốn chết.
  • Thay vì phải ngồi nhớ các quy tắc ngữ pháp và làm các bài tập ngữ pháp, hãy đọc và lắng nghe tiếng Anh thật nhiều. Nhập vào đầu càng nhiều thì là cách duy nhất để học thứ tiếng Anh ấn tượng và tự nhiên nhất.
  • Thay vì ngồi viết các bài luận về các chủ đề mà giáo viên dạy tiếng Anh đưa cho bạn, hãy viết về một điều gì đó mà bạn cảm thấy quan tâm. Ví dụ, viết một bức thư bằng tiếng Anh. Đừng viết cho giáo viên của bạn — mà hãy viết cho chính bạn!
Nguồn : VinaCode 

Thứ Năm, 23 tháng 7, 2015

CÁI GIÁ PHẢI TRẢ CHO SỰ SỢ HÃI



Nỗi sợ sẽ làm cho bạn mất đi những cơ hội mà khi bạn nhận ra thì đã quá muộn.



Khi tôi 22 tuổi, liều lĩnh và không sợ bất cứ thứ gì . Khi đó tôi đã hoàn thành xong chương trình đại học chỉ sau 3 năm, lúc đó là năm đầu tiên trong chương trình đào tạo Tiến Sĩ Triết Học , tôi hoàn thành nó trong 5 năm vừa học vừa làm .
Tôi nhận ra rằng mình  đã làm mọi thứ có thể làm để thành công, và rồi sau đó …

Tôi không thấy sự thực tế nào đó trong cách giáo dục mà tôi nhận được để nhìn nhận bản thân và nhìn ra thế giới xung quanh. Tôi còn trẻ , đầy năng lượng, háo hức để nhìn nhận mọi khía cạnh của mọi vấn đề , nhưng sự thật thì tôi là 1 kẻ bào thủ. Bào thủ vì cái tôi trẻ con, cái niềm tin mãnh liệt rằng mình luôn đúng ( và nỗi sợ rằng mình sẽ sai ).
Tôi tỏ ra vẻ hiều biết để che dấu đi những điểm yếu . Vì thế mà ôi đã không hiểu rằng : “ Con đường đến với thành công ngắn nhất là khám phá những điều mà tôi không hề hay biết ” .

Tuổi 22, cuộc sống của tôi là trường học , công việc, đi chơi lướt sóng, đại loại như vậy .Cuộc sống chả còn có gì ý nghĩa . Ngoài ba thứ đó, tôi bỏ qua hay nói thẳng ra mặc kệ tất cả, trong đó có cả công nghệ.
Đó là năm 1999, thời điểm bùng nổ của Internet. Nhưng như đã nói, tôi không quan tâm. Tôi có một máy tính dùng hệ điều hành DOS ( không phải của Window) và 1 cái máy in kim . Tôi chưa từng dùng thử Internet, đương nhiên là không có tài khoản  email luôn.  Tôi chả có hứng thú gì với Internet. Tôi nghĩ rằng nó chỉ dành cho lũ học giỏi đầu to mắt cận ( “ nerd”) 

Trong khi đó, những người học cùng trường với tôi sử dụng công nghệ như một thứ để thay đổi thế giới. Họ làm ra cả triệu đô la nhờ vào Internet . Trong đó có Michael  Robertson, đồng sáng lập MP3.
Tôi không hiểu công nghệ, không thể nắm bắt sự khác lạ của nó làm tôi tỏ ra chán nản , tôi tự nói với mình đó là thứ không ra gì . Tôi bỏ qua nó vì tôi sợ nó, tôi đã thú nhận như vậy và tôi nói dối bản thân mình rằng : “Đó không phải là vấn đề lớn ”.
Không thể nói được  bạn đã bỏ lỡ bao nhiêu cơ hội khi làm kẻ đứng ngoài cuộc của “Thời kỳ phát triển kĩ nghệ vĩ đại nhất trong lịch sử loài người ”. Thời đại thách thức những điều không thể, tìm đến những thứ phi thường mà trước đó không ai tưởng tượng nổi …………. Còn tôi thì vẫn sợ hãi dấn thân vào nó. 

Vấn đề chính ở đây không phải để kể về việc rằng tôi là sẽ trở thành Mark Cuban tiếp theo hay trở thành kẻ cuồng công nghệ ở tuổi 22. Mà là tôi đã đóng lại cánh cửa của chính cuộc đời mình chỉ vì sợ hãi và không ý thức rõ. Sự hạn chế về nhận thức bản thân luôn hạn chế mọi tiềm năng của con người.
Hiểu rõ bản thân mình là 1 bản chất của trí tuệ cảm xúc, 1 kĩ năng mà bạn phải có để có được thành công trong cuộc sống. Talent Smart đã thử nghiệm trên hơn 1 triệu người, trong số những người có kết quả cao nhất, thì có hơn 90% thành thạo kĩ năng này. Tính trung bình, người có chỉ số EQ cao kiếm được nhiều hơn 29.000 $ so với những người không có chỉ số EQ cao.

Bất cứ khi nào, dù bạn 22 hay 52 tuổi. Bạn phải tiếp tục tự hỏi bản thân mình rằng : “Mình đang sợ cái gì và tại sao ??? ”. Muốn cải thiện ý thức bản thân( cả chỉ số EQ), chỉ có cách đưa bản thân vào những tình thế làm bạn khó chịu=> sự chịu khó của bản thân (-_-)
Tôi khởi đầu Talent Smart lúc 24 tuổi.  Còn khá lâu sau đó, chúng ta mới biết đến phương pháp giáo dục tiên tiến, như việc đánh giá năng lực qua việc đào tạo trực tuyến(e-learning ). Lâu như việc tôi phát triển mối quan hệ của mình với ngành công nghệ vậy.

Công ty những ngày đầu, mọi người hỏi tuổi của tôi rất nhiều ???  Tôi cho rằng thật không bình thường chút nào với 1 anh bạn chả có chút tiếng tăm gì trước đó lại trờ thành tác giả của cuốn sách bán chạy nhất, tư vấn cho cả triệu người ??? Còn tôi , tôi sẽ hỏi họ : “Bạn sợ điều gì” ??

Bạn làm cách nào để vượt qua sự sợ hãi. Hãy chia sẻ suy nghĩ của bạn bằng cách bình luận ở phía dưới để tôi có thể học hỏi từ bạn nhiều như những gì mà bạn học được từ tôi.

                        Nguồn: Inc.com
Về tác giả bài viết :

Travis Bradberry , đồng tác giả của cuốn sách nằm trong No.1 Bestselling : "Trí tuệ cảm xúc 2.0"( Emotional Inteligence 2.0) và là nhà đồng sáng lập TalentSmart. Công ty đi đầu thế giới trong việc cung cấp các bài test và khóa huấn luyện về "Trí tuệ cảm xúc". Tạo ra 75% giá trị cho hơn 500 công ty. Bạn có thể đọc các bài viết của anh tại trang web Inc, bạn có thề đọc thông tin chi tiết về anh tại Linkedin.


Chú thích : Bản tiếng anh của bài viết Link.

Thứ Ba, 21 tháng 7, 2015

11 lí do người thông minh không bao giờ thành công .

11 lí do người thông minh không bao giờ thành công 

Những người thông minh không dám thử những điều mới vì họ sợ mất cái mác "thông minh" của mình.




1. Họ dành nhiều thời gian để suy nghĩ nhưng không dành thời gian để thực hiện

 Bời vì việc tư duy quá dễ dàng đối với những người thông minh, việc thực hiện lại trở thành một vấn đề khó khăn.  Những người thông minh thường gặp những tình huống như thế, việc lên kế hoạch hay nghiên cứu họ làm rất tốt nhưng để hoàn thành 100% công việc thì không phải ai cũng làm được.

2. Đi theo lối mòn

Những sinh viên giỏi trong top của trường đại học sau khi ra trường đều làm trong những ngành giống nhau như: Công nghiệp, tài chính, tư vấn... và rất ít người theo đuổi đam mê.
Là một ông chủ doanh nghiệp rất thành công ở New York (Mỹ), Lee Semel cho rằng: “Rất nhiều người thông minh đều chỉ là những người đi sau, họ không phải là người tiên phong bởi vì họ đã dành quá nhiều thời gian cho việc học và đạt thành tựu. Vì lẽ đó họ không bao giờ tìm ra được sở thích của họ là gì, và không bao giờ thử làm điều gì đó đặc biệt.”


3.Họ không mạo hiểm

Rất nhiều người thông minh chọn phương án làm một công việc lương cao cho một công ty của một người chủ thông minh. Điều này nói lên rằng, họ sợ mạo hiểm, họ không cởi mở và không dám thử những điều mới, không dám thử những việc họ không giỏi, họ sợ mất cái mác "thông minh" trước những người xung quanh.


4.Họ ngừng cố gắng

Người có trí thông minh thường lười biếng. Những người thông minh này lại không tập trung vào phát triển khả năng tự nhiên của mình. Thay vì đó, những người không có nhiều tài, họ lại dành thời gian cho việc thực hành, điều này khiến họ gặt hát được thành công dễ dàng hơn.



5.Họ đánh giá thấp các kỹ năng trong xã hội

Một vài người thông minh không hề nhận ra rằng, trí óc chỉ là một yếu tố nhỏ trong việc đạt được thành công, nhưng mối quan hệ giữa người với người trong kinh doanh còn quan trọng hơn thế. Họ không bao giờ cải thiện các kỹ năng xã hội, học cách tạo mối quan hệ, ngược lại họ thường không thích những ai vượt trội hơn họ.


6.Họ không nhận ra những thành kiến về nhận thức

Nhà tư vấn về nhận thức Danita Crouse cho biết, sau một thời gian nghiên cứu, chị nhận ra rằng, những người cực kì thông minh thường hay bảo thủ.
Giáo sư Keith Stanovich ở trường đại học Toronto cho biết, so với những người nghĩ ít thì những người thông minh này thường không sẵn sàng tiếp thu những ý kiến mới.

7.Đặt cái tôi lên cao

Rất nhiều người thông minh không kết hợp tốt giữa cái tôi và sự logic, đó là lý do họ thường đặt ý kiến họ cho là đúng lên trên tất cả mọi người. Sẽ rất nguy hiểm nếu họ cứ khăng khăng điều mình nói là đúng, và họ sẽ rất ngượng ngùng khi nhận ra mình sai.



8.Họ coi việc học và trí thông minh là như nhau

Nhà xã hội học Liz pullen cho biết, rất nhiều người cho rằng, trình độ học vấn phản ánh trí thông minh. Trong rất nhiều trường hợp, những người học giỏi đạt được thành công, tuy nhiên, có hàng ngàn câu chuyện liên quan đến những tý phú còn chưa đỗ đại học.


9.Họ hay đánh giá thấp

Việc tự tin là rất quan trọng trong việc thành công nhưng ranh giới giữa tự tin và tự cao, tự đại khá mỏng manh. Một chủ doanh nghiệp có tên là Tim Romero (Mỹ) cho biết: “Tôi không biết đã gặp bao nhiêu lần những người thông minh họ từ chối nhiều khoản lợi nhuận kếch xù trong việc thương lượng. Cứ như họ nghĩ rằng, trí thông minh của họ là một lợi ích thông thể thay thế được.”

Mọi thứ đáng giá trong cuộc sống đó chính là lao động. Nhưng nếu chỉ đem lại tiếng cười cho bạn thì đó không phải là lao động. Chăm chỉ sẽ dễ dàng nếu lao động là cuộc chơi của bạn.  Đừng bao giờ đánh giá thấp giá trị của việc yêu công việc chúng ta làm .


10.Họ bị kẹt giữa lý thuyết và thực hành

Vấn đề sẽ được gợi ra khi những người thông minh ở ví trị lãnh đạo, khi họ chỉ tập trung trên lý thuyết mà quên mất rằng phải đối mặt với người thật.

11.Quá tự lập

Những người thông minh rất khó phát triển được một hệ thống hỗ trợ giúp họ thành công. Nếu không có những người hay phương tiện hỗ trợ, bất kì ai cũng có thể xuống dốc không phanh khi họ gặp sự cố.

                                                        Theo Trung Đức (Theo businessinsider) (Danviet.vn)